Ta phải xa rồi Tủa Chùa ơi!
Tạm biệt nhé ánh đèn đêm trên phố
Chia tay với những Cánh đào phai đỏ
Ta ra về mang nỗi nhớ Mường Đun
Po Chu Lừ, em còn nhớ hay không
Bản trường ca, lũ Thông già ngân mãi
Nhắc ta hoài, chuyện cô gái H'mong
Ta phải xa rồi, Tủa Chùa ơi
Chơi vơi nhớ, mây bay Đồi Kể Cải
Vấn vương hoài với lão Chè Sín Chải
Hương bốn mùa, thơm ngát đến ngàn sau
Ta nhớ mãi, Dốc Tà Chinh hùng vĩ
Khi mỏi chân ta ngồi hát ngêu ngao
Bao thương nhớ, cho ta xin gửi lại
Tủa Thàng đây, cái nôi của Cách mạng
Thành Vàng Lồng, lịch sử đã trăm năm
Cao nguyên Đá, điệp trùng như bất tận
Khó Chua La, còn nhiều điều bí ẩn
Hoa Trạng nguyên vẫn thắm đỏ Xá Nhè
Tả Sìn Thàng, Chợ phiên tháng ngày về
Kẹo kéo, Ngựa, Trâu, Gà Trống thiến...
Khói lam Chiều, ôm ấp mái nhà tranh
Ánh chiều buông, Lao Xả Phình se lạnh
Đàn môi ai, văng vẳng tiếng xa gần
Đề Dê Hu, mảnh trăng đêm vằng vặc
Ta nhặt lấy những ân tình sâu nặng
Hẹn xuân về mang trả lại cho em
Tủa Chùa ơi, sao chợt thấy nao nao
Về đất mẹ, ta khôn nguôi thương nhớ
Dáng cụ Rùa đang ngày đêm trăn trở
Đường Tủa Chùa - Sìn Hồ chưa mở
Bến Cảng, Đường sông, Điện tích năng - Huổi Só
In dấu xưa, Vua Lê Lợi dừng chân
Tủa Chùa ơi, ta mong khi trở lại
Hồ Nậm Seo, xanh trong như huyền thoại
Con nước về, vạn vật mãi sinh sôi
Đường bộ, đường sông tàu, xe tấp nập
Mèn mén, Rượu ngô, nồi Thắng cố
Ngả nghiêng Đêm, phiên Chợ khách lãng du
Tủa Chùa ơi! chia tay - Người ở lại
Mãi khắc nhớ, những ân tình sâu nặng
Về một Tủa Chùa như thế, ở trong tôi...